Chiều xa gió thổi điểm mây hồng
Vọng nhớ yêu người lặng lẽ trông
Phận bẽ bàng sầu trên đất khách
Tình tha thiết dệt giữa thiên bồng
Quê nghèo mấy bận hoa đơm trái
Cảnh vắng bao ngày lúa trổ bông
Đợi lúc tương phùng qua bến hẹn
Ta xây hạnh phúc mãi thêm nồng.